Love is wonderful: Một thoáng bình yên cho trái tim êm đềm

Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

Ý thức

Hành trang cuộc sống

Một đứa nhóc như con cũng có chữ tín hả mẹ? Mẹ mỉm cười, có chứ. Vì dù người lớn hay trẻ con, thì ai cũng cần được những người xung quanh tin tưởng. 

Là những gì ở lại thật sâu trong trái tim con. Dịu dàng thôi, nhỏ bé thôi, có khi là vụn vặt nữa. Nhưng mà con vẫn nhớ mãi. 

Như là bố đã từng mắng cho khi con nhấc chân đi qua một vũng lội. Con ngõ trước cửa nhà mình mỗi lần mưa xong đều lõm bõm những nước, đặc biệt cái ổ gà nho nhỏ ngay trước cổng nhà mình thực sự là một “mối đe dọa” với những người đi đường. Con hay bước chệch sang bên phải, mỗi lần đi ngang qua cái ổ gà nho nhỏ ấy. Cho đến khi, bố “bắt quả tang” con đúng lúc con nhón - chân - qua - vũng - lội. Bố bảo, con còn nhỏ mà đã không có ý thức như vậy thì sau này, lấy đâu ra ý thức công dân.

Mẹ thì nhẹ nhàng hơn, chỉ góp ý: “Là con gái thì sạch sẽ và chăm chỉ cũng chẳng thừa. Sao con không lấy cái chổi rễ ra tạt nước ra xung quanh cho nước chóng khô”. Lời căn dặn của bố mẹ, đến giờ con vẫn nhớ, để con sẽ không bao giờ nhón chân đi qua những vũng lội hay bỏ qua những viên gạch nằm chình ình giữa đường đi lối lại nữa. Trở thành một người có ý thức, đôi khi, lại bắt đầu từ những việc nhỏ nhất như thế, phải không bố mẹ? 


-đọc ở một nơi nào đó-