Love is wonderful: Một thoáng bình yên cho trái tim êm đềm

Thứ Năm, 25 tháng 10, 2012

Tại sao phải khen người khác?


Hành trang cuộc sống


Các phát hiện cho thấy, những người biết cách khen người khác nhận được nhiều lợi ích. Rõ ràng nhất, khi bạn biết cách khen người khác, bạn sẽ có nhiều cơ hội nhận được sự yêu thích từ họ, và đó là phương tiện để có được những lợi thế từ sự được yêu thích. Ví dụ, nếu bạn được yêu thích, khi mắc sai lầm thì bạn sẽ được họ tha thứ dễ dàng và nhanh chóng hơn.

Quan trọng hơn, khi trở nên giỏi giang trong việc khen ngợi người khác, bạn cũng làm tăng niềm hạnh phúc của bạn và người khác. Một số người trung thực phải thừa nhận rằng họ thích nhận được những lời khen nhiều hơn những lời phê bình. Điều này là do 2 nhu cầu quan trọng nhất của chúng ta - nhu cầu cảm thấy mình là quan trọng và nhu cầu cảm thấy được yêu thương - được đáp ứng khi chúng ta nhận được những lời khen.

Điều được mọi người ít biết đến là những người khen người khác thì cũng làm tăng hạnh phúc của chính họ. Có nhiều nguyên nhân tại sao việc khen người khác làm tăng hạnh phúc của chính bạn. Có lẽ nguyên nhân quan trọng nhất là, khi bạn khen người khác thì bạn cũng xem mình như một người rộng lượng. Vì vậy, bạn nâng cao lòng tự trọng của mình vì bạn xem mình là một người rộng lượng. Ngược lại, khi bạn phê bình người khác, bạn nhìn nhận mình là một người ích kỷ và bất an, do đó hạ thấp lòng tự trọng của bạn.

Mối quan hệ nhân quả giữa phê bình người khác và hạ thấp lòng tự trọng - có thể không rõ ràng. Điều này bởi vì, những phát hiện về so sánh đi xuống cho thấy, việc phê bình người khác có thể tạm thời nâng cao lòng tự trọng của bạn và làm bạn cảm thấy tốt. Nhưng theo thời gian, nếu bạn bắt đầu phụ thuộc vào chiến lược này nhằm nâng cao lòng tự trọng của mình, nó sẽ phản tác dụng bởi 2 lý do: Thứ nhất, bạn quen chỉ trích người khác, bạn sẽ làm họ cảm thấy tồi tệ và sẽ làm họ muốn phê bình ngược lại bạn. Tất nhiên bạn có thể tránh việc nhận lại sự phê bình tiêu cực bằng cách nói xấu/phê bình sau lưng người khác. Khi bạn trở thành tuýp người quen phê bình người khác, bạn đã thu hút về mình những người giống bạn - phê bình và không vị tha - đồng thời xua đuổi những người rộng lượng và tích cực tránh xa khỏi cuộc sống của bạn.

Tóm lại, bạn sẽ nhận được nhiều lợi ích và tránh được nhiều bất lợi bằng cách trở nên giỏi giang hơn trong nghệ thuật khen ngợi người khác. Tất nhiên, tất cả những lợi ích càng có khả năng tăng thêm nếu những lời khen của bạn là xác thực và không giả dối. Nhưng không chắc rằng bạn sẽ xem mình là người rộng lượng nếu bạn khen người khác chỉ vì muốn nhận được những lợi lạc từ họ; bạn thậm chí có thể xem mình là xấu xa hơn khi nhận ra ở mức độ nào đó những ý định của mình là không cao quý.

2 câu hỏi quan trọng : 

1) Làm thế nào người ta trở nên giỏi hơn trong nghệ thuật khen ? 
2) Khi nào và như thế nào bạn đưa ra phản hồi tiêu cực hoặc lời phê bình cho người khác ?

Trở nên giỏi hơn trong nghệ thuật khen phụ thuộc vào 2 yếu tố: động cơ muốn học hỏi kỹ năng này và khả năng tập trung vào người khác và những nhu cầu của họ hơn là vào bản thân mình. Khi bạn nhận ra được những lợi ích từ việc khen người khác, bạn sẽ có động cơ học hỏi nghệ thuật này. Còn việc nâng cao khả năng tập trung vào người khác thay vì bản thân đòi hỏi sự tập luyện. 

Rất ít người có năng khiếu tập trung vào người khác; phần lớn chúng ta nhìn chung thích quan tâm đến bản thân. Có lẽ cách tốt nhất để trở thành người biết quan tâm đến người khác đó là buộc bản thân mình có thói quen tìm thấy điều gì đó để khen ở bất kỳ ai xung quanh bạn. Ví dụ, dù bạn có thể không thích nội dung và phong cách của một người thuyết trình,bạn vẫn có thể phát hiện một vài điều ở người thuyết trình mà bạn thực sự thích. Có thể bạn thích cái cách người thuyết trình trả lời câu hỏi. Hoặc có lẽ người thuyết trình ăn mặc đẹp. Điều quan trọng không phải liệu những khía cạnh đó ở người thuyết trình là "quan trọng" hoặc "trung tâm" của bài thuyết trình; điều quan trọng là bạn thành thực trong lời khen của bạn.

Tạo thói quen tìm thấy một số điều đáng để khen ở người khác sẽ làm bạn giỏi hơn trong nghệ thuật khen. Ban đầu, bạn có thể không xác định được nhanh chóng một số điểm đáng khen ở người khác; quả thực nếu bạn đã quen với việc chỉ trích người khác thì điều đầu tiên xuất hiện trong đầu bạn về người khác có thể là những điểm tiêu cực.

Có 2 chướng ngại vật quan trọng ngăn cản bạn tìm thấy điểm đáng khen ở người khác. Thứ nhất, con người có xu hướng mặc định rằng, nếu ai đó kích hoạt lên trong họ 1 cảm xúc tiêu cực - và phần lớn chúng ta quyết định thích hoặc ghét 1 người nào đó chỉ trong vài giây gặp họ - thì người này Không thể có những điểm tốt bù lại. Đây là hiệu ứng hào quang: Chúng ta có xu hướng lưu giữ những cách nhìn nhận đơn giản và nhất quán về người khác và điều này làm cho chúng ta không có sự khác nhau khi đánh giá về người khác. Sự thật thì tất cả chúng ta là 1 sự kết hợp của nhiều yếu tố tích cực và tiêu cực. Thứ hai, nhiều người có giả định sai lầm là chỉ có duy nhất một cách truyền đạt cho người khác thấy sự trung thực của chúng ta bằng cách phê bình thẳng thừng.

Một mốc quan trọng để trở nên giỏi hơn trong việc khen ngợi không chỉ là nhận ra những chướng ngại vật mà còn là thôi thúc vượt qua chúng. Những người vượt qua được sẽ khám phá ra việc khen người khác trở nên tự nhiên và tự phát giống như việc phê Bình. Họ đi đến một giai đoạn khi mà sự khen ngợi người khác trở thành "vô điều kiện " - nghĩa là, bạn khen người khác không vì mong muốn nhận được lợi ích nào đó từ họ.

Có 3 đặc điểm quan trọng ở người biết cách đưa ra phản hồi tiêu cực. Thứ nhất, họ không vị kỷ. Người nhận được phản hồi tiêu cực tin là lời phản hồi được đưa ra nhằm mục đích cải thiện cuộc sống của họ , không phải là sự trả thù. Người phản hồi không giận dữ hoặc lo sợ khi đưa ra phản hồi. Nếu bạn để ý thấy mình đang căng thẳng khi đưa ra phản hồi tiêu cực thì đó là 1 dấu hiệu cho thấy có thể bạn đang vị kỷ.

Người biết cách đưa ra phản hồi tiêu cực thì họ cũng là người có lòng tự trọng cao. Điều này là quan trọng vì khi người nhận lời phê bình có tính xây dựng có thể đả kích lại người phê bình và người đưa ra lời phê bình tiêu cực cần có sự mạnh mẽ về mặt tinh thần, cảm xúc để không trả đũa lại.

Cuối cùng, người giỏi đưa ra lời phê bình tiêu cực là người thông minh về mặt xã hội. Họ chọn đúng thời điểm để đưa ra lời phê bình. Vì con người hiếm khi có tâm trạng phù hợp để tiếp thu lời phê bình tiêu cực mà không phòng vệ. Khuynh hướng tự nhiên của chúng ta là trở nên phòng vệ; nghĩa là tìm các lý lẽ giải thích vì sao lời phê bình không có giá trị.Người biết cách đưa ra phản hồi tiêu cực chỉ làm điều này khi họ biết người nhận đủ khả năng tinh thần để xử lý nó. Con người tiếp thu phản hồi tiêu cực tốt hơn khi họ đang có tâm trạng tốt. Người giỏi về nghệ thuật phê bình hiểu điều này và đợi đến thời điểm người nhận có tâm trạng tốt trước khi đưa ra phê bình. 
good job

-đọc ở một nơi nào đó-

Thứ Tư, 24 tháng 10, 2012

Cuộc sống đơn giản bắt đầu từ những điều đơn giản

Hành trang cuộc sống

Trong cuộc sống bề bộn ngày nay, thật khó để có những phút giây thư giãn nhẹ nhàng, thư thái. Ngay cả khi chúng ta có được thời gian rảnh rỗi thì nhịp độ cuộc sống thường ngày lại khiến cho những phút giây quý giá này gắn liền với cái ồn ào, ngột ngạt và vội vàng. Sự thành công không đến với những kẻ lười biếng, tuy nhiên, xã hội hiện đại đã khiến con người trở thành những cỗ máy thực thụ.
good morning
Cuộc sống hàng ngày của chúng ta được bắt đầu bằng tiếng chuông đinh tai, tiếp theo đó là ly coffee đắng nghét để ép đầu óc trở nên tỉnh táo. Cuộc sống hàng ngày của chúng ta là hết giờ này đến giờ khác ngập đầu trong công việc. Cuộc sống hàng ngày của chúng ta là những lần tăng ga để đến một cái đích nào đó và rồi lại tăng ga để đến một cái đích khác. Cuộc sống hàng ngày của chúng ta kết thúc bằng một buổi tối nghỉ ngơi ngắn ngủi không đủ để xua tan những phiền não, mệt nhọc của một ngày vừa qua.

hard to live

Cuộc sống có thể dễ dàng hơn. Bạn có thể tự giúp cho bản thân mình có được một cuộc sống đơn giản hơn, một cuộc sống bạn có thể thực sự tận hưởng, một cuộc sống mà bạn không phải vội vã. Cuộc sống như vậy có thể hấp dẫn bạn được không?

Trong bài viết này, chúng tôi xin được gửi đến các bạn một vài lời khuyên nhỏ bé để có thể đạt được một cuộc sống nhẹ nhàng, thong thả hơn.

1. Hãy quyết định

Đôi khi, phải biết tạm dừng bước để suy nghĩ về cuộc sống của bạn. Hãy chọn lựa những điều bạn thực sự quan tâm, những điều bạn thực sự cần có trong cuộc sống này, chọn ra những người bạn muốn cùng bạn tận hưởng cuộc sống cũng như chọn ra những điều bạn muốn đạt được trong công việc. Lựa chọn là điều quan trọng, ảnh hưởng đến những vấn đề khác trong cuộc sống của bạn.

life is about choices

2. Xem xét lại bản thân

Một phần khiến cho cuộc sống trở nên quá bận rộn chính là do lòng tham của chính mình. Chúng ta muốn quá nhiều thứ và những điều chúng ta mong muốn khiến bản thân quá tải. Chắc chắn bạn không thể hưởng thụ thành quả lao động của mình một cách thoải mái nếu như bạn cố gắng làm quá nhiều việc. Hãy biết chấp nhận và bỏ qua những mục tiêu không thực sự quan trọng để tập trung vào những thứ cần thiết trong cuộc sống.

3. Đừng cố gắng quá sức

Rất nhiều người cố gắng hoàn thành công việc càng nhanh càng tốt để có thể có chút ít thời gian rảnh rỗi, tuy nhiên, khi thời gian rảnh rỗi kéo dài quá lâu, sự thoải mái lại dần biến thành sự nhàm chán, buồn bực.

tired

Đừng cố giải quyết toàn bộ công việc trong một khoảng thời gian ngắn. Hãy biết san sẻ công việc để bản thân không chịu quá nhiều áp lực nhưng cũng không khiến cuộc sống của mình trở nên nhàm chán.

4. Sắp xếp cuộc sống

Không một ai có thể hoàn thành nhiều công việc cùng một lúc một cách hoàn hảo được. Để cuộc sống trở nên hoàn hảo hơn, bạn đừng nên cố gắng bắt ép bản thân lao vào vòng xoáy của những công việc để rồi bạn chẳng thể hoàn thành một thứ gì cả. Hãy biết sắp xếp lịch trình, thực hiện từng công việc theo trình tự hợp lý sẽ khiến bạn thoải mái hơn.

all doing machine

5. Những khoảng trống

Một trong những sai lầm mà chúng ta thường mắc phải đó là sắp xếp lịch trình của một ngày với những sự kiện liên tiếp nối liền nhau. Thỉnh thoảng bạn sẽ gặp khó nếu như một công việc nào đó đột nhiên kéo dài lâu hơn dự kiến và khiến bạn luôn trong tình trạng vội vã. Hãy tạo những khoảng trống vừa đủ trong quỹ thời gian làm việc của bạn để chúng ta có thể tập trung cho từng vấn đề cũng như có thời gian chuẩn bị kỹ lưỡng, thảnh thơi hơn cho công việc.

6. Hãy chậm lại dù bạn đang làm gì

Dù làm bất cứ việc gì, bạn hãy làm việc ấy một cách chậm rãi, từ tốn dù đó đơn giản chỉ là ăn uống, đánh răng, lái xe,…Hãy cố gắng chậm lại và tận hưởng từng khoảng thời gian trong cuộc sống này. Mặc dù việc này rất khó để có thể trở thành một thói quen nhưng hãy cố gắng tìm cách nào đó để có thể nhắc nhở bản thân. Chậm lại không có nghĩa là cố gắng để trở nên ù lì, mà là cố gắng giữ một tốc độ hợp lý để cuộc sống trôi qua theo sự tự nhiên vốn có của nó.

slow down your life

7. Hãy tạo những khoảng thời gian “một mình”

Mặc dù giao tiếp với những cá thể xung quanh là điều mà những loài động vật có tính động đồng như loài người rất cần. Tuy nhiên, để cuộc sống chậm lại và thực sự thoải mái, bạn sẽ cần tạo những phút giây lặng lẽ cho riêng bản thân mình.

lonely

8. Nhẫn nhịn – Tha thứ - Giúp đỡ

Một cuộc sống tồn tại những mâu thuẫn với người khác chắc chắn không thể cho bạn cảm giác bình yên, do đó, để giúp đỡ chính mình, bạn cần học cách nhẫn nhịn, bỏ qua lỗi lầm của người khác. Nếu như đã sẵn có những mâu thuẫn tồn tại trong cuộc sống của bạn, hãy cố gắng giải quyết những mâu thuẫn này và tha thứ.

Cuối cùng, giúp đỡ người xung quanh không chỉ khiến cuộc sống quanh bạn tốt đẹp hơn mà còn khiến chính bản thân bạn có chút tự hào về bản thân. Giúp đỡ người khác chính là giúp đỡ chính bạn đạt được một cuộc sống ý nghĩa hơn.

forgive

-đọc ở một nơi nào đó-

Thứ Năm, 18 tháng 10, 2012

Cảm ơn cuộc sống

Hành trang cuộc sống



Cảm ơn cuộc sống vì đã cho tôi là con của bố mẹ tôi. Cho tôi cảm nhận được tình thương bao la từ ánh mắt trìu mến, những cử chỉ thân thương và cả từ nhịp đập trái tim luôn dõi theo tôi từng giờ từng phút từng giây, luôn ước mong cho tôi cuộc sống tốt đẹp hơn. Cảm giác ấy chân thành và sâu sắc, điều mà tôi không cảm nhận được từ ai. Tôi muốn hét thật to: “Con yêu bố mẹ nhiều nhiều lắm!”.

Cảm ơn cuộc sống vì đã dạy tôi biết yêu thương và chia sẻ. Con người không ai là hoàn hảo. Vậy nên chúng ta hãy tập yêu thương những con người không hoàn hảo nhé! Có thể người yêu quý bạn là người bạn không đáng được yêu quý nhưng tại sao bạn không cho họ cũng như cho chính mình cơ hội để biết cách yêu thương những người xung quanh? Và yêu thương có thể đơn giản là nhắn một tin nhắn hỏi thăm người bạn lâu ngày không liên lạc, hay chỉ là một lời cảm ơn khi ai đó nhặt hộ mình chiếc bút chì, hoặc mỉm cười khi vô tình bắt gặp ánh mắt ai đó đang nhìn mình. Chỉ đơn giản vậy thôi, bạn đã có thể làm trái tim ai đó lỗi nhịp. Hãy tự xây cho mình những bức tường yêu thương thật vững chắc và bền chặt nhé!

Cảm ơn cuộc sống vì đã dạy tôi cách chấp nhận và bước qua đau khổ. Có thể hôm nay là những ngày rất đen đủi với bạn nhưng xin đừng nghĩ rằng tất cả phía trước đều đen tối, hay may mắn sẽ không bao giờ mỉm cười với bạn, suy nghĩ ấy đã khiến bạn tự mình xóa nhòa đi những tia sáng nơi bạn sắp bước tới. Hãy tin rằng cuộc sống luôn đổi thay, không phải lúc nào cơ hội cũng tới với ta, nhưng hãy chờ đợi và nắm lấy ngay khi cơ hội xuất hiện bạn nhé. Tôi tin bạn sẽ thành công. Cuộc đời này còn rất nhiều thứ đang đợi chúng ta khám phá. Hãy vững tin vào cuộc sống và tin rằng cơ hội luôn dành cho mỗi chúng ta. Đừng bao giờ bỏ cuộc bạn nhé!

Cảm ơn cuộc sống vì đã dạy tôi biết cách tha thứ. Học cách tha thứ cho người khác cũng chính là học cách tha thứ cho bản thân mình. Không phải ai cũng hoàn hảo như trong những câu chuyện cổ tích hay thần thoại đâu, ai cũng có lúc lơ đãng, mắc phải lỗi lầm. Tại sao chúng ta không tạo cho người khác cơ hội để sửa lỗi, mỗi lần như vậy bạn đã góp phần tạo cho cuộc sống này những con người tốt đẹp hơn. Có thể ai đó đã làm tổn thương bạn, nhưng nếu bạn cảm thông và tha thứ thì một viên gạch yêu thương nữa được đặt vào ngôi nhà tâm hồn của bạn rồi đấy. Một lúc nào đó yêu thương sẽ gõ cửa trái tim nếu bạn biết chờ đợi theo cách chân thành nhất.

Cảm ơn cuộc sống vì đã dạy tôi cách đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Không phải mọi chuyện lúc nào cũng tốt đẹp như chúng ta nghĩ, nó đầy rẫy những chông gai và cạm bẫy đấy. Khi thất bại bạn luôn than phiền, tự đổ lỗi và thừa nhận yếu kém của mình, ít khi sửa chữa, không tự mình cố gắng,... hãy suy nghĩ tích cực lên nhé. Quan trọng không phải ta đã thất bại mà ở chỗ ta vực dậy thế nào sau những thất bại. Đừng bao giờ bỏ cuộc khi cuộc sống còn rất nhiều cơ hội. "Người thành công đơn giản là người kiên trì hơn những người thất bại". Cần phải biết tiếp thu ý kiến, dẹp lòng tự ái qua một bên, bạn sẽ thấy được rõ hơn khuyết điểm của mình. Bên cạnh những thành công bạn hãy đừng coi thường, mặc cảm vì những thất bại bởi chính nó đã tạo nền tảng thành công cho chính bạn.

Cảm ơn Chúa vì Ngài chính là cuộc sống của con. Jesus is my life.


-đọc ở một nơi nào đó-

Jesus is my life


Thứ Ba, 16 tháng 10, 2012

Ơn phước dư dật


Hành trang cuộc sống


Roy Campanella, sau một tai nạn xe hơi năm 1958, bị tê liệt từ vai trở xuống, và phải nhờ đến xe lăn đến cuối đời (xem thêm Wikipedia). Hằng ngày anh vẫn phải đến Trung Tâm Vật Lý Trị Liệu vốn là một cơ sở tôn giáo. Anh để ý thấy vẫn thường có một số người dừng lại đọc một tấm bảng đồng gắn vào tường ở ngay phòng tiếp nhận bệnh nhân. Thế rồi, một buổi chiều, anh cũng dừng xe lăn, tò mò đọc nội dung khắc trên bảng đồng. Anh thấy một niềm phấn khởi trào dâng từ đáy tâm hồn bấy lâu nay đã tuyệt vọng vì tai nạn bất ngờ… Tấm bảng đồng ghi lại lời cầu nguyện của một ai đó đau khổ:

"Lạy Chúa, con cầu xin Sự Mạnh Mẽ để thành đạt trong cuộc đời,
Ngài làm cho con ra yếu ớt để biết vâng lời khiêm hạ…

Con cầu xin có sức khỏe mong thực hiện những công trình lớn lao,
Ngài cho con chịu tàn tật để thi hành những việc nhỏ tốt lành…

Con cầu xin được giàu sang để sống sung sướng thoải mái,
Ngài cho con nghèo nàn để học biết thế nào khôn ngoan…

Con cầu xin được có uy quyền để mọi người phải kính nể ca ngợi,
Ngài cho con sự thấp hèn để con biết tìm kiếm Chúa…

Con cầu xin cho có được tất cả để tận hưởng cuộc đời,
Ngài cho con cả một cuộc đời để được hưởng mọi sự.

Con xin gì cũng chẳng được theo ý con muốn.
Nhưng điều con đáng phải mơ ước
Mà con không hề biết thốt lên khẩn nài,
Thì Ngài đã ban cho thật dư đầy từ lâu…

Lạy Chúa, hóa ra, con lại người hơn hết trên đời,
Bởi con đã nhận được ơn phước Chúa vô vàn…"


===========================================
 "Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa" - Kinh Thánh

-đọc ở một nơi nào đó-

seeking God will

Thứ Tư, 10 tháng 10, 2012

Lễ vật của cô gái khuyết tật

Chuyện hay ý đẹp - Câu chuyện "5 cái bánh và 2 con cá" thời hiện đại

Bằng cặp mắt dò xét, vị mục sư quan sát nét mặt của mỗi tín hữu trong nhà thờ. Ông kêu gọi sự lạc hiến của họ để dự phần trong công cuộc truyền giáo cho những sắc tộc thiểu số. Qua bài giảng, ông cố đánh thức lòng tận hiến của thính giả, giúp họ biết "ban cho có phước hơn nhận lãnh", thế nhưng ông thất vọng. Ông thầm nguyện: "Xin Chúa giúp đỡ con."

Lúc ấy, tại một băng ghế nhà thờ, một thiếu nữ khuyết tật mất một chân cảm động vì sự kêu gọi của vị muc sư. Thiếu nữ ấy cầu nguyện với những giọt nước mắt lăn trên gò má:

- Chúa ôi, con không có gì, con thật không có gì để dâng cho Ngài, con nghèo quá và không còn gì, nhưng con mong ước những anh chị em người sắc tộc cũng có thể được nghe về tình yêu cứu rỗi của Ngài.

Tiếng nói thì thầm vào tim cô gái:

- Con ơi, chiếc gậy của con, nó là bạn yêu dấu của con, đã đưa con đến công viên, mang con đến nhà thờ, khiến con hạnh phúc....

Thiếu nữ nức nở thưa rằng:

- Dạ phải lắm Chúa ơi, con bằng lòng lắm.

Xoa dịu nước mắt chan hòa, người thiếu nữ tiến lên chỗ của vị mục sư với chiếc gậy, sau đó đặt lên bàn nghi tiết và tập tễnh từng bước khó nhọc về lại chỗ ngồi. Cả hội chúng tròn xoe mắt kinh ngạc, vị mục sư cũng kinh ngạc, và ông chợt hiểu ý của thiếu nữ kia, cũng hiểu ý muốn của Đức Chúa Trời, ông tiến đến cầm chiếc gậy trong tay và đưa lên cao:

- Các anh chị em thấy không? Đây là chiếc gậy vinh hiển, chiếc gậy của niềm vui, chiếc gậy của tình ỵêu thương, là tất cả mà cô ấy có, là tất cả cho hạnh phúc của cô ấy, nhưng cô dâng nó cho Đức Chúa Trời, còn anh em thì sao?

Im lặng trong giây phút, vị mục sư nghiêm nghị nói:

- Ai sẽ mua chiếc gậy này để tặng cho cô gái đang cần nó?

Một ông chủ nhà hàng lên tiếng:

- 500 đồng

Một người chủ điền trang nâng giá lên:

- 700 đồng

....

Và cứ như vậy, một buổi đấu giá bất ngờ và kì lạ đã diễn ra ngay tại chốn thờ phượng. Bất ngờ vì nó không định trước, và kì lạ mặc dù chiếc gậy đã trao cho người trả giá cao nhất với hơn 10000 đồng, nhưng tất cả số tiền mà những người đấu giá đã nêu đều được họ dùng để mua chiếc gậy cho cô gái khuyết tật, và giá trị chiếc gậy chống của cô đã tăng lên rất nhiều lần. Tất cả số tiền đó đều được dùng cho việc truyền giáo ở những ngôi làng sắc tộc. Mọi người đều hớn hở tạ ơn Chúa vì phép lạ của Ngài.

Sau khi nhận lại chiếc gậy từ tay một thương gia đã trả giá hơn 10000 đồng, người con gái biết rằng lễ vật của cô đã được Đức Chúa Trời nhận, song một cách kỳ diệu Chúa đã mang nó quay về với cô. Cô tập tễnh rời nhà thờ với tâm linh vui mừng và bước chân bay bổng.

- Nguồn Nguoiphucvu.net -

cô gái khuyết tật

Thứ Hai, 1 tháng 10, 2012

Bạn có đang lãng phí cuộc đời?

Hành trang cuộc sống

Hãy đọc và xem xét lại mình bạn nhé:

1. Dành thời gian hối hận về quá khứ và cảm thấy tiếc cho chính mình.

2. Phàn nàn về các vấn đề và không hề làm gì để giải quyết chúng.

3. Đi theo con đường dễ nhất và bỏ cuộc khi hành trình trở nên khó khăn.

4. Bỏ qua niềm đam mê của bạn và chạy theo tiền bạc.

5. Bày đặt một cách sống phụ thuộc vào khoản lương sắp tới của bạn.

6. Chi tiêu nhiều hơn bạn kiếm được và gánh rất nhiều các khoản nợ.

7. Cố gắng kiểm soát tất cả mọi thứ và sau đó lo lắng về những thứ bạn không thể kiểm soát.

8. Tập trung vào những gì bạn không muốn xảy ra.

9. Sợ hãi những điều bạn không hiểu hết.

10. Để người khác ra quyết định thay cho bạn. Không quyết định bất cứ điều gì, bao giờ hết.

11. Để những thứ chuyện nhỏ chồng chất thành vấn đề lớn.

12. Ghen tị với người khác.

13. Khăng khăng với nỗi giận dữ. Không bao giờ tha thứ cho ai.

14. Luôn luôn đúng. Không bao giờ để bất cứ ai là đúng hơn bạn.

15. Tìm kiếm sự xác nhận bên ngoài trước khi bạn xem xét mình đủ tốt.

16. Chắc chắn rằng tất cả mọi thứ bạn làm gây ấn tượng một người nào khác.

17. Lừa dối chính mình và những người xung quanh, và chịu đựng những người khác lừa dối bạn.

18. Làm cùng một việc, lặp đi lặp lại cho đến ngày bạn chết.

19. Không bao giờ hoàn thành những gì bạn đã bắt đầu.

20. Ở mãi một chỗ. Không bao giờ đi đâu.

21. So sánh bản thân với những người mà bạn thấy thành công hơn theo hướng bất lợi.

22. Coi thường bản thân và la cà với những người coi thường bạn.

23. Không bao giờ học hỏi bất cứ điều gì mới.

24. Không bao giờ chịu trách nhiệm về những hành động của bạn. Đổ lỗi cho tất cả mọi người xung quanh.

25. Không để bất cứ ai giúp đỡ bạn.

26. Đa nghi. Không tin ai cả.

27. Ôm đồm, ôm đồm, ôm đồm. Làm tất cả mọi thứ cùng một lúc.

28. Lấp đầy tất cả những khoảnh khắc tỉnh táo trong đời bằng những cam kết.

29. Chẳng giúp đỡ ai trừ khi buộc phải làm. Chỉ làm những điều trực tiếp mang lại lợi ích cho bản thân.

30. Nghĩ về những thứ bạn không có và nhăn nhó.

31. Không bao giờ tập thể dục. Chỉ ăn đồ ăn vặt và chiên rán. Huỷ hoại sức khoẻ của bạn.

32. Không nói những gì bạn nghĩ. Không nghĩ những gì bạn nói.

33. Không bao giờ nói cho ai về những gì bạn cảm thấy hay những gì bạn đang suy nghĩ.

34. Không bao giờ nói lời xin lỗi, không bao giờ nói lời yêu ai.

35. Nhúng mũi vào những vấn đề của người khác và biến chúng thành vấn đề của bạn.

36. Luôn để các nhu cầu thúc vào lưng bạn.

37. Làm cho những người khác cảm thấy chán ghét chính họ.

38. Xem TV nhiều giờ một ngày.

39. Dùng lắm thuốc. Uống lắm rượu.

40. Chỉ làm, không chơi.

41. Để những thú vui của bạn bỏ đi.

42. Để những mối quan hệ gần gũi của bạn bỏ đi.

43. Nghiêm túc với tất cả mọi người và vận tất cả mọi chuyện vào mình (rồi tự ái, chạnh lòng).

44. Nhớ những lời xúc phạm. Quên những lời khen ngợi.

45. Không kế hoạch. Luôn luôn đợi đến phút cuối cùng.

46. Luôn dồn nén cảm xúc bên trong.

47. Luôn luôn bỏ qua các ý kiến và đề xuất của người khác.

48. Mơ ước về mục tiêu tương lai của bạn và không bao giờ có hành động để đạt được chúng.

49. Sợ sự thay đổi và chống lại nó.

50. Làm việc chăm chỉ, cố hết khả năng, và sau đó lên án chính mình vì đã không đạt mức hoàn hảo.

======================================
"Vậy, hãy giữ cho khéo về sự ăn ở của anh em, chớ xử mình như người dại dột, nhưng như người khôn ngoan. Hãy lợi dụng thì giờ, vì những ngày là xấu." - Kinh Thánh

life is wonderful

Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2012

Cừa hàng một đô-la

Truyện ngắn có thật

Ông Bernie Mears và bà Marie, vợ ông, họ không có con cái, do đó họ dành hết tình yêu cho nhau và chuyên tâm làm việc. Họ có một cửa hàng tạp hoá đông khách. Hai vợ chồng sống rất hạnh phúc cho đến khi cuộc khủng hoảng kinh tế đổ ập xuống. Chẳng ai còn có tiền thậm chí là để mua thức ăn. Thế rồi bà Marie bị đau tim và ra đi, bỏ lại ông Bernie một mình.

Ông Bernie suy sụp, không thiết tha bất kỳ điều gì nữa. Ông chỉ mở cửa khi có hứng và không thích thì lại đóng cửa. Khách hàng ngày càng thưa vắng hơn, hàng hoá ế đọng, phủ bụi và ông Bernie cũng chẳng buồn lau dọn.

Ông ngày càng gầy đi và cũng chẳng muốn ăn uống. Ông đã mất bà Marie, và bây giờ cả cơ nghiệp cũng sắp mất. Ông không còn biết mình đang sống vì điều gì nữa.
Hình ảnh đã đăng

Gia đình cô bé Julie gần đấy cũng đang rất khó khăn, hiếm khi được ăn đủ ba bữa mỗi ngày. Thế nhưng cô bé mới 14 tuổi ấy, đến giờ ăn vẫn đem một phần trong bữa ăn đạm bạc của gia đình mình sang cho ông, vì cô bé lo lắng khi thấy ông Bernie cứ buồn rầu và ngày càng gầy hơn. Cô nói chuyện với ông, rồi quét sàn và lau bụi cho cửa hàng. Nhờ cô bé, ông Bernie có những nụ cười hiếm hoi.

Vào mùa xuân, Julie giúp bố mẹ nhổ cỏ trong vườn để trồng rau. Và cô bé nảy ra một ý: cô cùng ông Bernie biến khoảng đất rộng cạnh cửa hàng thành một khu vườn, sau đó bán rau quả trồng được trong vườn ngay tại cửa hàng với giá rẻ.

Thế là ông Bernie lại có thu nhập, còn những người hàng xóm thì có thể mua hàng. Hai ông cháu bắt tay vào trồng ở một nửa khu vườn, còn nửa kia thì 3 tuần sau mới trồng, để luôn có rau quả tươi mới.
Hình ảnh đã đăng


Và một hình mẫu cửa hàng "Một đôla" đã ra đời, vì chẳng có gì giá cao hơn một đôla trong cửa hàng. Chẳng bao lâu sau, cửa hàng trở nên nổi tiếng trong cả thị trấn, vì giá tốt nhất mà sản phẩm thì tươi nhất.

Ông Bernie và Julie đã làm việc hết sức để vượt qua được những năm đầy sóng gió, họ xây dựng nên một cửa hàng thành công. Julie bắt đầu có thu nhập cao hơn. Khi nền kinh tế khởi sắc trở lại, doanh thu của cửa hàng cũng tăng lên.

Lúc này, ông Bernie đã gần 70 tuổi. Ông chỉ kiểm tra sổ sách và thỉnh thoảng tính tiền, còn Julie làm hầu hết mọi việc khác. Họ cũng đã thuê người để trồng trọt và chăm sóc cho khu vườn.

Một buổi chiều, sau khi xem xong sổ sách, ông Bernie mỉm cười nói với Julie:

- Chúng ta ổn rồi, Julie ạ. Công sức của chúng ta đã được bù đắp. Cháu hãy đưa cho ta một đôla đi.

Julie không biết tại sao ông Bernie lại cần một đôla, nhưng cô cứ lấy ra đưa cho ông. Ông Bernie lại cười:

- Julie, bây giờ cửa hàng này là của cháu. Ta đã bán cửa hàng "Một đôla" này cho cháu với giá một đôla, bởi vì mọi thứ ở đây đều có giá như vậy, và cũng bởi vì chỉ có cháu là người xứng đáng nhất để làm chủ cửa hàng này. Cháu đã giúp ta cứu cả cửa hàng, và cả chính con người ta. Ngay khi thủ tục chuyển giao cửa hàng cho cháu hoàn tất, thì ta sẽ đi du lịch, ta ao ước điều ấy lâu rồi.

Julie rất ngạc nhiên, nhưng rồi cô cảm ơn ông Bernie, và nói thêm rằng cô sẽ luôn giữ cái tên "Cửa hàng gia đình Mears" để ông có thể quay lại bất kỳ khi nào ông muốn.

Vài ngày sau, ông Bernie đóng gói đồ đạc lên xe ôtô và lên đường giữa rất nhiều lời chúc tốt lành của những người hàng xóm. Ông vẫn thường xuyên liên lạc với Julie để kể với cô về những vùng đất tuyệt vời mà ông đã đặt chân, về những con người thú vị mà ông đã gặp, về hình mẫu cửa hàng "Một đôla" cùng cô chủ nhỏ tuyệt vời của mình.

Đó là chuyện cổ tích có thật về một cô bé nghèo tên là Julie. Lòng tốt, ý tưởng, niềm hăng say lao động luôn giúp cô bé viết nên một câu chuyện nhiều ý nghĩa và để lại một giá trị học tập lâu dài...
Hình ảnh đã đăng


-Đọc ở một nơi nào đó-

Thứ Tư, 12 tháng 9, 2012

Một vài điều bạn có thể chưa biết về .... gián !


Khoa học

Gián là một sinh vật kì lạ. Hầu hết các loài động vật sẽ chết ngay khi mất đầu còn gián lại có thể sống tiếp vài tuần sau đó. Thậm chí, cái đầu khi lìa khỏi cơ thể cũng sống độc lập được tới vài giờ! Vì sao vậy ?
vi-sao-gian-song-duoc-ngay-ca-khi-da--mat-dau
Trước hết, gián không bị mất máu nhiều như con người hay các loài động vật khác. Nếu một người bị chặt đầu, chỉ riêng lượng máu thất thoát cũng đủ khiến anh ta mất mạng ngay lập tức.
Ở loài gián thì lại là một chuyện khác. Trong cơ thể chúng không tồn tại các mạch áp suất cao bơm máu đi khắp nơi, chất dịch mang sự sống chỉ đơn giản nằm yên như một khối thống nhất. Vì vậy khi mất đầu, máu không bị trào ra và con gián sẽ có đủ thời gian để gắn liền vết thương. Thêm vào đó gián không cần thở bằng đầu, máu của chúng cũng không có nhiệm vụ tuần hoàn oxy.
vi-sao-gian-song-duoc-ngay-ca-khi-da--mat-dau
Nếu người đàn ông xấu số mà chúng ta vừa đề cập tìm được cách giữ lại lượng máu đã mất (!!!), anh ta cũng không thể sống thiếu não bộ. Anh ta sẽ không có khả năng suy nghĩ hay cảm nhận, đơn giản là mọi ý thức tồn tại đã biến mất.
Loài gián “ưu việt” hơn anh ta ở chỗ chúng không chỉ có một não bộ. Các hạch thần kinh phân bố khắp cơ thể cho phép loài động vật này bay, chạy và phản ứng với tác động bên ngoài ngay cả khi đầu đã không còn. Chỉ tới vài tuần sau con gián không đầu mới chết vì nhiễm trùng hoặc đói khát (chính xác thì gián có thể sống được 1 tháng không thức ăn hoặc 2 tuần không nước).
vi-sao-gian-song-duoc-ngay-ca-khi-da--mat-dau
Các nhà khoa học đã tiến hành nhiều thí nghiệm lạ (và không kém phần rùng rợn) với gián. Họ phát hiện được rằng ngay cả đầu gián bị cắt ra cũng có thể sống thêm tới vài giờ. Nếu cái đầu được đông lạnh và truyền dưỡng chất thì nó thậm chí còn sống lâu hơn nữa.
Một vài thông tin đáng kinh ngạc khác:
- Gián đã có mặt trên Trái Đất từ thời kỳ khủng long, cơ thể chúng khi ấy dài khoảng 50cm !!! Ngày nay, gián nhiệt đới thậm vẫn chỉ phát triển được tới .... 18cm, nghĩa là dài gần bằng bàn chân một người bình thường (cũng không nhỏ tí nào).
- Có khoảng 4000 loài gián khác nhau trên toàn thế giới, nhưng chỉ có 30 loài thích sống trong tủ quần áo của bạn.
- Gián nhịn thở được tới 40 phút.
- Chúng có thể chạy với tốc độ 5 km/h, rất ấn tượng khi xét đến cơ thể nhỏ bé (nếu chúng to lớn bằng con người, tốc độ đó sẽ tương đương 700 km/h !!!). Không chỉ vậy, gián còn có khả năng đổi hướng chạy 25 lần trong một giây - thực sự là “xoay như chong chóng”.
- Một số con cái chỉ giao phối 1 lần mà có thể tiếp tục mang thai cả đời.
- Gián và bọ cạp là 2 loài sinh vật duy nhất có thể sống sót qua thử nghiệm nguyên tử.
- Người viết bài này ghét gián đến nỗi đã rùng mình khoảng 20 lần khi Google hình ảnh minh họa !!!
-Đọc ở một nơi nào đó-

Thứ Hai, 10 tháng 9, 2012

Những điều chưa biết về "cửa sổ tâm hồn"


Khoa học

Thông qua bộ môn Sinh học cơ thể người và Vật lý quang học, chắc hẳn chúng ta đều đã hiểu quá rõ về cấu tạo, chức năng cũng như nguyên lý hoạt động của đôi mắt. Nhưng liệu bạn có biết chúng ta chớp mắt bao nhiêu lần trong một năm, vì sao một số người bị mù màu hay trọng lượng chính xác của nhãn cầu là bao nhiêu?
 
Hãy cùng chiêm ngưỡng những bức ảnh cận cảnh đáng kinh ngạc sau và tìm hiểu thêm vài điều thú vị về đôi mắt của loài người nhé.
 
nhung-dieu-co-the-ban-chua-biet-ve-cua-so-tam-hon
 
Mắt người có cấu tạo vô cùng phức tạp. Trong đó con ngươi (phần có màu xanh, nâu, xám, đen..v..v..) thực chất là các vòng cơ, còn tròng đen không gì khác hơn là một lỗ hổng đón ánh sáng.
 
Con người là loài động vật duy nhất trên hành tinh có tròng trắng trong mắt. 
 
Giác mạc là cơ quan duy nhất trong cơ thể không cần cung cấp máu để hoạt động.
 
nhung-dieu-co-the-ban-chua-biet-ve-cua-so-tam-hon
 
Mắt là cơ quan duy nhất có khả năng hoạt động 100% năng suất ở bất cứ thời điểm nào (ngày hay đêm) mà không cần nghỉ ngơi. Khi bạn ngủ, thực chất chỉ có mí và các cơ ngoài mắt là đang nghỉ.
 
nhung-dieu-co-the-ban-chua-biet-ve-cua-so-tam-hon
 
Chớp mắt là cách hữu hiệu nhất để làm sạch và ẩm mắt. Một người trưởng thành chớp mắt khoảng 10-20 lần/phút - tức là khoảng 10.000.000 cái chớp mắt trong một năm !!!
 
nhung-dieu-co-the-ban-chua-biet-ve-cua-so-tam-hon
 
Lông mày và lông mi được sinh ra không phải để làm đẹp, mà là để bảo vệ con ngươi mắt: lông mi có chức năng ngăn đất bụi và lông mày giúp mồ hôi không chảy vào mắt chúng ta. Lông mi trung bình có tuổi đời 5 tháng trước khi rụng.
 
nhung-dieu-co-the-ban-chua-biet-ve-cua-so-tam-hon
 
Mắt của bạn có khả năng nhận biết 10 triệu màu và phân biệt tới 500 sắc thái đậm nhạt khác nhau của màu xám.
 
Tỉ lệ mù màu ở đàn ông cao hơn ở phụ nữ. Tất cả trẻ em đều mù màu khi chúng vừa mới sinh. Tại Mỹ, nguyên nhân chủ yếu dẫn đến mù màu là bệnh đái tháo đường !!!
 
nhung-dieu-co-the-ban-chua-biet-ve-cua-so-tam-hon
 
Dấu vân tay chỉ có 40 đặc điểm nhận dạng khác nhau trong khi con ngươi mắt có tới 256 – đây chính là lí do chúng ta càng ngày càng ưa chuộng phương pháp bảo mật bằng cách quét con ngươi.
 
nhung-dieu-co-the-ban-chua-biet-ve-cua-so-tam-hon
 
Trẻ em mới sinh luôn luôn khóc, nhưng thực chất nhãn cầu của chúng chỉ bắt đầu sản sinh ra nước mắt khi được 6-8 tuần tuổi.
 
Mũi và tai chúng ta không ngừng phát triển, nhưng mắt thì sẽ giữ nguyên kích cỡ như lúc mới sinh.
 
nhung-dieu-co-the-ban-chua-biet-ve-cua-so-tam-hon
 
Nhãn cầu của bạn nặng khoảng 28 grams.
 
nhung-dieu-co-the-ban-chua-biet-ve-cua-so-tam-hon
 
Thắt cà vạt quá chặt là một nguy cơ dẫn đến bệnh tăng nhãn áp ở đàn ông.
 
Nếu điều kiện môi trường cho phép, mắt người có thể nhìn được ánh sáng của một cây nến cách đó ..... 22,5 km !!!
 
nhung-dieu-co-the-ban-chua-biet-ve-cua-so-tam-hon
 
Một số người bị hắt xì hơi khi có quá nhiều ánh mặt trời chiếu vào mắt. Và tất cả chúng ta đều không thể mở mắt khi hắt xì hơi - bạn hãy thử mà xem !
-Đọc ở một nơi nào đó-

Thứ Sáu, 17 tháng 8, 2012

Nhà bà ngoại



Gia đình



Nhà bà ngoại có... bà ngoại, chỉ có mỗi mình bà. Lần nào về mình cũng thấy nhà tối om, gọi mãi thấy bà từ trong buồng đi ra.

Lâu lắm rồi tôi mới về thăm bà. Hôm nay, bà bị sốt. Tôi cứ ngẩn ngơ ngồi hè ngắm nghía thật kĩ nhà của bà.

Nhà bà ngoại có cây hoa tím góc sân. Mùa này hoa không nở mà sao ngồi đây cứ nghe thoang thoảng mùi thơm kì lạ.

Nhà bà ngoại có vài cây mít to. Nhớ mùa mít nào bà cũng mang cho nhà tôi đôi ba quả vì không người ăn. Mít mật, tôi cũng không thích lắm nhưng bà cho nên cũng ngồi mút chụt.

Nhà bà ngoại có cái bếp đẹp ghê! Bếp đun rơm từ thời nào có cái cửa thông gió lắp nguyên chiếc bánh xe đạp trông ngộ ngộ. Nhà nào bây giờ mà có như thế lại tưởng thuê thiết kế.

Nhà bà ngoại có cái bể lọc nước cổ còn chẳng cao bằng tôi bây giờ. Bể lâu không dùng rêu mọc xanh mướt, chỉ cần nhìn là muốn nhảy lên ngồi đung đưa hoặc thò tay nghịch sỏi bên trong.

Nhà bà ngoại có bờ ao, nay hết rau muống rồi. Ngày xưa tôi bé, bà hay đi thuyền hái rau đi chợ, còn tôi cứ chạy dọc bờ ao tìm quả bồ đào nhai tóp tép hay đứng từ xa ngắm bụi hoa gáo mà chẳng dám tới gần. Mọi người bảo ngửi hoa gáo có ngày điếc mũi.

Nhà bà ngoại có cái nhà tắm bỏ không, thấy có ghi con số 1984, từ thời nào. Đây là nhà để đồ đạc lỉnh kỉnh không dùng tới hoặc mấy bó củi khô.

Nhà bà ngoại có... bà ngoại, chỉ có mỗi mình bà. Lần nào về mình cũng thấy nhà tối om, gọi mãi thấy bà từ trong buồng đi ra. Bà lại hỏi: "Sao suốt ngày về thế?" Thấy mẹ và các bác bảo bà quên mất rồi thế mà bà vẫn nhớ tôi chứ đâu.

Bà ngoại hôm nay má đỏ ửng vì ốm.

Nhà bà ngoại mang màu của quá khứ. Giữa những bộn bề sôi động, vẫn còn nhà bà lúc nào cũng yên bình như thế!
-Đọc ở một nơi nào đó-

Thứ Tư, 15 tháng 8, 2012

Ban đêm sẽ như thế nào nếu Mặt trăng của chúng ta không như bây giờ?


Khoa học


Trong hệ Mặt Trời, Mặt Trăng là một trong những vật thể có kích thước được coi là khá lớn. Nếu như thay vì quay quanh Trái Đất, Mặt Trăng quay quanh Mặt Trời thì nó sẽ được coi là một trong những hành tinh anh em của Trái Đất. Thực tế, vòng quay của Mặt Trăng xung quanh Mặt Trời gần như là hoàn hảo, lực hút của Trái Đất chỉ làm cho vòng quay này bị xê dịch đi một chút, tuy nhiên, Mặt Trăng chủ yếu vẫn là quay quanh Trái Đất nên nó chỉ được coi là một vệ tinh của chúng ta. Kích thước của Mặt Trăng bằng 1/4 kích thước của Trái Đất và còn lớn hơn Sao Diêm Vương (Từng được coi là hành tinh thứ 9 trong hệ Mặt Trời).
 
bau-troi-se-trong-ra-sao-neu-mat-trang-bi-thay-the
 
Tuy được coi là một vật thể lớn trong hệ Mặt Trời nhưng với khoảng cách 384.400 km từ Trái Đất đến Mặt Trăng, trên bầu trời đêm của chúng ta, Mặt Trăng trông vẫn vô cùng bé nhỏ. Ngay cả vào những ngày Mặt Trăng ở gần chúng ta nhất, hiện tượng Siêu Mặt Trăng xảy ra thì từ con mắt loài người, Mặt Trăng vẫn nhỏ bé, khác xa hình ảnh to lớn của nó trong phim ảnh. Điều kì diệu là Mặt Trăng và Mặt Trời có kích thước bằng nhau khi nhìn từ Trái Đất và điều này đã cho chúng ta cơ hội chiêm ngưỡng những kỳ nhật thực toàn phần (Mặc dù do Mặt Trăng có khoảng cách không đồng nhất so với Trái Đất, lúc xa lúc gần, nên không phải lúc nào hiện tượng nhật thực cũng là nhật thực toàn phần).
 
Các nhà làm phim với trí tưởng tượng phong phú đã tạo nên hình ảnh Mặt Trăng khổng lồ trong tác phẩm của mình và thực sự thì những khung cảnh với nền là một Siêu Mặt Trăng như vậy luôn tạo được ấn tượng mạnh trong lòng người xem. Tuy nhiên, những hình ảnh ấy hoàn toàn không thực tế, chúng ta sẽ không bao giờ nhìn thấy Mặt Trăng với kích thước trong phim cả. Hoặc giả sử có một ngày Mặt Trăng tiến sát đến chúng ta, đủ để tạo nên một khung cảnh hùng vĩ trên Trái Đất, chắc chắn nó cũng sẽ gây ra những biến đổi khủng khiếp với môi trường sống của chúng ta. Tuy nhiên, trí tưởng tượng thì không có giới hạn và cũng không thể bị ngăn cấm. Vậy hãy cùng thử sử dụng trí tưởng tượng của chúng ta để tạo nên những khung cảnh kỳ lạ, đẹp đẽ trên bầu trời của Trái Đất. Hãy thử tưởng tượng những hành tinh khác thay thế vị trí của Mặt Trăng để trở thành vệ tinh tự nhiên trên bầu trời Trái Đất.
 
bau-troi-se-trong-ra-sao-neu-mat-trang-bi-thay-the
 
Hãy cùng bỏ qua việc lực hấp dẫn của những hành tinh sẽ tác động với chúng ta thế nào. Hãy thử tưởng tượng rằng chúng ta có thể đặt Sao Hỏa vào vị trí của Mặt Trăng. Sao Hỏa có kích thước gần gấp đôi Mặt Trăng, dưới cái nhìn của chúng ta, Sao Hỏa sẽ lớn gấp đôi Mặt Trăng. Những chi tiết mà chúng ta từng quan sát trên Sao Hỏa qua kính viễn vọng giờ đây có thể nhìn rõ bằng mắt thường. Ngay cả những thời điểm trên Sao Hỏa bị đóng băng, giã băng qua các mùa cũng có thể nhìn thấy từ Trái Đất. Những cơn bão cát trên Hỏa Tinh cũng có thể được quan sát bằng mắt thường. Có lẽ không nên quên rằng thay vì màu trắng bạc của Mặt Trăng, chúng ta sẽ tận hưởng ánh sáng phản chiếu màu đỏ từ Sao Hỏa.
 
bau-troi-se-trong-ra-sao-neu-mat-trang-bi-thay-the
Mars - Sao Hỏa.
 
Sao Kim lớn gấp 3,5 lần so với Mặt Trăng. Hình ảnh của Ngôi sao Venus đối với chúng ta khi nó ở vị trí Mặt Trăng có lẽ cũng giống như hình ảnh của Trái Đất đối với các phi hành gia nhìn về Trái Đất từ Mặt Trăng. Hãy bỏ qua những thay đổi trên Sao Kim nếu đem nó về gần chúng ta. Chúng ta sẽ có thể quan sát được những cột mây xoáy, sáng ngà. Sao Kim thực tế phản chiếu ánh sáng tốt hơn Mặt Trăng của chúng ta đến 6 lần, nếu thay thế Mặt Trăng bằng Sao Kim, bầu trời đêm của Trái Đất sẽ sáng chẳng khác gì ban ngày.
 
bau-troi-se-trong-ra-sao-neu-mat-trang-bi-thay-the
Venus - Sao Kim.
 
Thiên Vương Tinh và Hải Vương Tinh với kích cỡ gần tương đương nhau sẽ cho chúng ta những cảnh tượng gần giống như nhau khi chúng trở thành vệ tinh của Trái Đất. Kích thước của những hành tinh này là vào khoảng 14 lần so với Mặt Trăng, chúng ta có thể thấy những quả cầu xanh khổng lồ trên bầu trời mỗi tối. Hãy thử tưởng tượng những lần xảy ra Nhật thực, mỗi khi Mặt Trời biến mất đằng sau “mặt trăng” này, Trái Đất sẽ chìm trong bóng tối khoảng hơn 90 phút đồng hồ.
 
bau-troi-se-trong-ra-sao-neu-mat-trang-bi-thay-the
Neptune - Sao Hải Vương.
 
bau-troi-se-trong-ra-sao-neu-mat-trang-bi-thay-the
Uranus - Sao Thiên Vương.
 
Sao Thổ có lẽ sẽ là vệ tinh đẹp nhất của chúng ta. Với kích thước khoảng 35 lần Mặt Trăng, Sao Thổ sẽ chiếm một khoảng không khá lớn trên bầu trời. So với vệ tinh Dione của Sao Thổ, Trái Đất có thể ở vị trí xa hơn nếu đặt Sao Thổ vào chỗ của Mặt Trăng. Tất nhiên là với hành tinh có kích cỡ giống như Sao Thổ, Trái Đất của chúng ta sẽ trông rất giống như vệ tinh của nó. Điểm đặc biệt của Sao Thổ chính là vòng tròn quanh hành tinh này, vòng tròn được tạo ra bởi những mảnh vụn thiên thạch sẽ đi rất sát tới Trái Đất nếu như Sao Thổ thực sự trở thành mặt trăng của chúng ta.
 
bau-troi-se-trong-ra-sao-neu-mat-trang-bi-thay-the
Saturn - Sao Thổ.
 
Tuy nhiên, kích cỡ của Sao Thổ vẫn chưa là gì so với Sao Mộc, hành tinh lớn nhất trong hệ Mặt Trời. Sao Mộc có kích thước bằng 40 lần Mặt Trăng với những dải mây, những mắt bão khổng lồ trên thân mình của nó sẽ là cảnh thượng vô cùng hùng vĩ có thể quan sát được bằng mắt thường từ Trái Đất. Thực tế, với kích thước khổng lồ này, có lẽ Trái Đất sẽ trở nên giống vệ tinh Io của Sao Mộc hơn. Trên hành tinh của chúng ta khi ấy sẽ đầy rẫy những núi lửa, mỗi centimet trong bầu khí quyển Trái Đất sẽ chịu lực kéo khổng lồ… nó sẽ làm thay đổi hoàn toàn hành tinh của chúng ta.
 
bau-troi-se-trong-ra-sao-neu-mat-trang-bi-thay-the
Jupiter - Sao Mộc.
 
Như đã nói ở đầu bài, những điều trong bài viết chỉ là những hình ảnh được tạo ra từ trí tưởng tượng của chúng ta. Nếu như thực sự Mặt Trăng ngày nay bị hoán đổi bằng các hành tinh anh em của chúng ta trong hệ Mặt Trời, có lẽ loài người sẽ không thể tồn tại được. Đã bao giờ bạn tiếc nuối vì Mặt Trăng không đẹp đẽ và rực rỡ như trong những bộ phim bạn thường xem? Có lẽ bạn nên cảm ơn Thượng Đế đã không ban cho chúng ta một Mặt Trăng khổng lồ như vậy, nó có thể rất đẹp, tuy nhiên, tác động của nó với chúng ta chắc chắn không thú vị chút nào, hãy tưởng tượng mỗi con sóng tại những bãi biển đều sẽ có chiều cao như tháp truyền hình Toronto nếu chúng ta có sao Mộc là "vệ tinh".
-Đọc ở một nơi nào đó-

Thứ Năm, 9 tháng 8, 2012

Sáng tạo để công việc luôn tươi mới


Hành trang cuộc sống


Tự hoàn thiện------------------------

Không có cách nào khác ngoài việc tự hoàn thiện mình để mài dũa cho khả năng sáng tạo trở nên sắc bén. Nhưng bạn băn khoăn không biết phải làm như thế nào? Các clip hướng dẫn trên YouTube, các tuts, bài thực hành có ở khắp trang web và vô số phương tiện có sẵn khác luôn sẵn sàng cho bạn. Bạn có thể chọn những điều mới lạ mà bạn muốn học hỏi thêm, nhưng hãy giữ cho mình một vài sở thích nhất định – ví dụ như: sản xuất âm nhạc, làm phim, sản xuất game, chụp ảnh hay phát triển phần mềm, ứng dụng cho điện thoại – và biến nó trở thành sở trường.

Đầu tư cho bản thân------------------------

Các khóa học và bằng cấp không phải chỉ để thêm chức danh vào sau tên của bạn, chúng cũng sẽ có thể đem lại cho bạn những kỹ năng xứng đáng với số tiền bỏ ra. Nếu bạn muốn học về kỹ thuật in lụa, bạn sẽ tìm thấy rất nhiều khóa học tại các trường đại học, cao đẳng cũng như trung tâm đào tạo . Tương tự với ngành thiết kế web và nhiếp ảnh, thậm chí cả code và kỹ năng viết kịch bản nữa. Các khóa học này có thể tốn kém một chút, nhưng sẽ xứng đáng nếu sau đó bạn có được một công việc tốt, đúng không?

Tìm một người cố vấn------------------------

Cho dù bạn làm việc trong một công ty lớn hay chỉ là một studio nhỏ, hãy tạo mối quan hệ tốt với những người có kinh nghiệm và học hỏi từ họ. Đó là cách đơn giản nhất, hoàn toàn miễn phí và những điều mà bạn học được là vô giá. Bạn muốn quản lý tốt hơn hoặc trở thành người dẫn đầu các dự án thiết kế? Tìm những người trong công ty đã làm được những điều trên và học kinh nghiệm của họ.

Mang theo một sở thích vào công việc------------------------

Những sở thích ở nhà có thể sử dụng vào công việc chuyên môn? Bạn quan tâm tới nhiếp ảnh hoặc là một nhà sản xuất âm nhạc trong phòng ngủ – những kỹ năng đòi hỏi bạn phải làm việc tự do và có ngân sách. Sếp của bạn có thể suy nghĩ về bạn dưới một phương diện khác nếu bạn có thể hoàn thành công việc đó và tiết kiệm cho họ, nên hãy nghĩ về những kỹ năng bạn có và làm thế nào họ có thể hỗ trợ cho sự nghiệp sáng tạo của bạn.

Thách thức chính mình------------------------

Chúng tôi không nói về việc leo lên đỉnh Everest hay đạp xe đến Paris. Thay vào đó, thiết lập cho mình một mục tiêu và hoàn thành từng bước một. Ví dụ như, bạn muốn tạo ra nhiều sản phẩm 3D, hoặc thiết kế một bộ font hoàn chỉnh. Đầu tiên, hãy nghĩ đến các công cụ bạn cần, nắm bắt nó và trang bị cho mình những lý thuyết cần thiết. Hãy bắt đầu xây dựng ước mơ từ những việc nhỏ.

Học cách sử dụng nguồn tài nguyên------------------------

Hãy thử một cái gì đó hoàn toàn không liên quan đến công việc của bạn ngay tại bàn làm việc. Có thể bạn sẽ phải làm điều đó trong giờ giải lao hay giờ ăn trưa, nhưng trong khi phần còn lại của văn phòng giết thời gian với bàn bóng đá, bạn có thể luyện tay nghề bằng một hình 3D hay edit một video clip bằng cách sử dụng các công cụ và nguồn tài nguyên có sẵn trong môi trường làm việc. Chỉ cần chắc chắn bạn được phép và không gây ảnh hướng dự án nào của công ty.

Tham khảo ý kiến bạn bè------------------------

Bạn của bạn không phải là người trong ngành thiết kế? Họ có thể có những kỹ năng khác để làm tốt một số việc, và họ có thể dạy bạn vài điều cơ bản. Ví dụ như kỹ năng phân tích dữ liệu, trình bày hay tiếp thị – những điều ngành thiết kế không dạy chúng ta, trong khi bạn bè của bạn có thể là bậc thầy của những kỹ năng đó. Hãy nhờ họ hướng dẫn và giúp bạn tìm hiểu sâu thêm.

Tình nguyện viên------------------------

Một cách để trau dồi kỹ năng mà không phải mất tiền – trở thành tình nguyện viên của các dự án cộng đồng. Như của nhà nước chẳng hạn, ví dụ, nhiều tổ chức ở Anh dựa trên các dự án tình nguyện, từ làm việc với động vật cho đến giúp đỡ cảnh sát. Nhiều cái trong số đó có thể giúp bạn mở rộng các kỹ năng cần thiết mà bạn sẽ không có được nếu chỉ quẩn quanh với việc thiết kế.

Nhiệt tình với công việc------------------------

Nếu bạn cảm thấy trong công ty có một việc nào đó mà mình có khả năng làm, sao không thử tình nguyện giúp đỡ cho các dự án mà bạn cảm thấy thoải mái và hứng thú?. Chắc chắn bạn có thể sẽ gặp phải trường hợp “cười trừ” và ra khỏi phòng, nhưng sự nhiệt tình và năng nổ của bạn đã được ghi nhận, bạn thực sự có thể có cơ hội để chứng minh giá trị của mình, cho dù là thông qua việc tạo ra một logo mới hay chỉ đạo nhiếp ảnh… Muốn nhận trước tiên phải hỏi!

Theo đuổi niềm vui------------------------

Sẽ chẳng ai phí phạm thời giờ cho một kỹ năng nếu nó không thu hút mình. Vì vậy, nếu bạn đang trong quá trình học hỏi nhiều thứ, hãy chắc chắn những thứ đó thực sự khuấy động sự tò mò trong bạn – bạn sẽ thấy chúng trở nên dễ tìm hiểu hơn, và quan trọng hơn cả là bạn sẽ có được niềm vui từ việc phát triển chuyên môn của mình.
-Đọc ở một nơi nào đó-

Thứ Tư, 8 tháng 8, 2012

Cuộc đời là một dòng sông



Sống đẹp


Cuộc đời là một dòng sông, dù là khi êm đềm chảy qua những cánh đồng vàng rực mênh mông, dù là khi ầm ầm dữ dội những vỉa đá ngầm giữa hai bờ đỏ rực dựng đứng, dù là khi cạn khô trong một vũng lầy buồn bã tiếng tu hú gọi, dù là khi mở ra bát ngát sâu thẳm hòa vào đại dương, đó vẫn là một sự vận động không ngừng của sự sống. Có nơi bắt đầu và có nơi kết thúc, nhưng không có dừng lại, càng không có sự chảy ngược nào vĩnh viễn, dù ở hình thái nào, phút giây nào, con sông cũng đang chảy đi, chảy về phía biển và từ đó lại sinh ra, một con sông mới… Mỗi lần dừng lại ở một khúc quanh khó khăn và quay nhìn lại, tôi thường tự nhủ mình cuộc sống là như thế. Không có nỗi đau nào chỉ đơn giản là một nỗi đau, đôi khi nỗi đau là động lực cần thiết để dòng nước không mắc cạn vĩnh viễn, nhưng để dòng sông mạnh mẽ hơn và tiếp tục trôi đi…

Nhìn lại một quãng đời, một tình yêu, người ta thường thấy cay đắng. Đôi khi tôi cũng thế. Đôi khi tôi nhìn bàn tay mình, nhìn những đường vân chằng chịt và những điều được mất để thấy lòng mình có chút đắng cay. Đôi khi tôi cũng thấy lòng ngập tràn oán trách và hờn tủi. Nhưng những giây phút ấy qua rất nhanh, rất nhanh khi tôi tự nhủ mình không bao giờ được oán trách và hối tiếc. Không con người nào hoàn hảo. Ai cũng có lỗi lầm. Và lỗi lầm thường có nguyên nhân. Tôi vẫn tin, sống trên đời, không ai muốn làm đau người khác. Cảm giác oán trách người khác chỉ làm mình cay đắng hơn. Còn cảm giác hối tiếc chỉ khiến mình hoang mang hơn. Vậy thì sao không mỉm cười bao dung trên những điều đã không còn là thực tế nữa, và để cho tất cả những vui buồn từng là quan trọng ấy qua đi? Thời gian dành để oán trách người khác và hối tiếc những gì mình chưa làm được ấy sao không để sống cho trọn vẹn thời khắc hiện tại của mình? Đành rằng chẳng dễ dàng để quên, để tha thứ, để lòng mình nhẹ nhàng đi trong bao dung. Nhưng tôi tin hạnh phúc luôn được đặt sẵn trong trái tim, chỉ cần mình mong muốn, ao ước, khát khao thì sẽ tìm được. Có thể sẽ cần thời gian và nhiều nước mắt trước khi lại mỉm cười, nhưng con sông tù túng trong vũng cạn rồi sẽ lại đổ nước và rồi sẽ lại xuôi dòng…

Có những người đi mãi, đi mãi không bao giờ thoát ra khỏi cái vòng luẩn quẩn của những oán hờn người khác, khóc thương bản thân mình hay oán trách cuộc đời. Tôi không muốn một ngày mình cũng thành như thế.

Có thể có những giây phút chúng ta tin rằng cuộc đời thế là hết, rằng chúng ta sẽ không bao giờ thương yêu ai nữa, rằng ta sẽ sống như một ẩn sĩ ở một bến bờ lặng lẽ nào đó bên một dòng sông không bao giờ chảy nữa.

Có thể có những khúc quanh hiểm nghèo, khi nỗi mất mát quá lớn, ta cảm thấy như mình không thể vượt qua một hàng rào xám xịt với những cọc cao, và phía trước là một con đường dài xám xịt, trống rỗng của cuộc đời thiếu hẳn hình bóng người mình yêu. Có thể có những khoảnh khắc khi nỗi đau và nỗi tủi thân chạm vào đến những chỗ sâu nhất trong tim mình, ta cảm thấy oán giận đến nỗi tin rằng ta sẽ không bao giờ tha thứ được, sẽ không bao giờ được để ai làm tổn thương ta như thế nữa, và rằng ta có thể làm đau họ nhiều hơn thế…Nhưng tin hay không, rồi tất cả sẽ qua. Chúng ta sẽ vượt qua những khúc quanh cuộc đời đó. Và một ngày nào đó nhìn lại, ta sẽ tự hỏi tại sao mình có thể cảm thấy như vậy…

Tôi muốn mình tươi cười. Vượt qua những đau xót, những hờn giận, những hối tiếc, tôi muốn mình tha thứ và mỉm cười.

Bởi vì: Sống, không phải là cứ bước đi không nhìn lại.
Nhưng nhìn lại, không phải để oán trách hay dằn vặt.
Sống là không hối tiếc những điều đã qua đi…
Mỗi hòn đá cản đường sẽ nâng bước chúng ta lên một tầm cao mới.
 Lại hãy trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài hay săn sóc anh em - I Peter 5:7
-Đọc ở một nơi nào đó-

Thứ Hai, 30 tháng 7, 2012

Nơi ở ảnh hưởng đến cái chết của bạn như thế nào?

Chắc chắn là một ngày nào đó bạn sẽ bị cán chết nếu bạn sống trong một chiếc hộp catton giữa đường phố của một thành phố lớn. Nghiêm túc hơn, có thể bạn đã đọc những bản tin về việc chỉ đang ngồi trong nhà, ăn uống ở hàng quán cũng bị những tai nạn bất ngờ ập đến hay như việc sống ở vùng quê, nơi thiếu các cơ sở y tế hay điều kiện sinh hoạt kém có thể khiến con người gặp những vấn đề nghiêm trọng hơn khi sống ở các thành phố đủ điều kiện. Thậm chí trong một lĩnh vực khoa học mới gọi là Geomedicine, các nhà khoa học đã tổng kết những khu vực sống mà một loại bệnh tật, tai nạn, thiên tai xảy ra nhiều hơn các khu vực khác. Hãy cùng thử nhìn tấm bản đồ dưới đây và bạn sẽ thấy những khu vực thường xảy ra đau tim tại Mỹ và những khu vực ít xảy ra hiện tượng này. Trong quan niệm phong thủy phương Đông, chúng ta cũng thấy việc nơi ở, nhà cửa có liên quan chặt chẽ đến sức khỏe của con người. Nơi bạn sống thực sự có ảnh hưởng đến chính cơ thể bạn.


 Chắc chắn nếu bạn đến Nhật, bạn sẽ thường xuyên gặp động đất. Nếu bạn ở miền Trung Việt Nam, cái nắng có thể khiến bạn khó sống nổi… Bất cứ nơi đâu cũng có những thiên tai mà bạn phải cố gắng sống chung, khắc phục chúng. Cũng như với Geomedicine, việc một khu vực có nhiều người bị đau tim không đồng nghĩa với việc chuyển ra khỏi khu vực ấy sẽ giúp bạn khỏe mạnh hơn, trên thực tế, những nghiên cứu đã chỉ ra rằng trong những khu vực sống thường tồn tại một phong cách sống chung, chính điều này khiến chúng ta gặp những vấn đề bệnh tật. Thứ gọi là Stereotype – khuôn mẫu - ở mỗi khu vực sống không phải là thứ vô căn cứ, stereotype này ảnh hưởng mạnh đến mỗi bản thân chúng ta dù chúng ta có nhận ra chúng hay không.


 Điều chủ yếu khiến việc nơi ở ảnh hưởng đến cơ thể chúng ta chính là những bức bối, stress chúng ta gặp trong cuộc sống hoặc một loại thức ăn, nước uống hay thậm chí là không khí nơi chúng ta đang ở. Không khó để bảo vệ bản thân trước thiên tai, cũng như thay đổi phong cách sinh hoạt để có thể khiến cuộc sống của bạn trở nên tốt hơn. Có thể nói, nơi bạn sống là một trong những nguyên nhân dẫn bạn đến cỗ quan tài, tuy nhiên, không nhất thiết bạn phải ghét nơi ở của chính mình. Rút cục thì ai cũng phải chết và bạn cũng có rất nhiều cách để làm chậm thời khắc cuối cùng đến với bản thân, chỉ đơn giản là bạn có muốn thực hiện chúng hay không mà thôi.

================
Quẳng gánh lo đi và vui sống...
Đừng quan trọng bạn sống bao lâu, nhưng hãy xem bạn sống thế nào nhé
God bless your life.

Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012

Đôi bạn

Có nhiều thứ không cần phải nói thành lời
Hình ảnh này cho bạn suy nghĩ gì?

Tại sao chúng ta cứ phải cài bẫy người khác, đẩy người khác ngã?
Tại sao chúng ta trăm phương ngàn kế khiến người khác đau đớn?
Tại sao bạn không đưa bàn tay ra, cho một người nào đó đang cần đến nó?
Tại sao bạn không giúp người khác, để cùng thành công với họ?

Tại sao?.... tại sao?.....

Thứ Sáu, 1 tháng 6, 2012

Cha


Ước mơ

Nhớ về ba

Những ngày tháng ấy, con còn rất nhỏ; hoàn toàn không hiểu những gì đang diển ra xung quanh mình. Con chỉ nghe loáng thoáng khi người lớn nói chuyện và biết rằng: có những gia đình bàn chuyện vượt biên; có gia đình thì mất hết tài sản; chợ trời thì cứ ngày một đông nhưng người bán thì nhiều, kẻ mua thì ít; đời sống rất khó khăn, vất vả; cơm không đủ ăn; áo không đủ mặc,… mọi thứ nói chung đều phải tiện tặn, dành dụm, chắt chiu, không dám hoang phí.

Một hôm, khi tan học về nhà, con đã kể chuyện với ba rằng:

- Ba ơi, ba biết không, mỗi lần con đến nhà bạn Ái chơi, con chẳng bao giờ gặp ba của bạn Ái cả mà chỉ thấy mỗi bạn Ái và mẹ thôi. Hôm nay con hỏi hoài thì bạn Ái mới kể cho con nghe rằng ba bạn Ái đang ở Mỹ và lâu lâu ba bạn ấy gởi quà về cho bạn Ái nữa. Hồi xưa ba cũng đã làm việc cho Mỹ phải không ba, vậy tại sao ba không đi Mỹ như ba bạn Ái và lâu lâu cũng gởi quà về cho con?

Mẹ đã nhìn ba thật âu yếm rồi nhìn con trả lời:

- Vì ba thương con đó!

Mẹ chỉ nói vỏn vẹn vài chữ như thế rồi quay trở lại làm việc. Con hoàn toàn chẳng hiểu gì cả, vì có lẽ con chưa tròn mười tuổi đời và cũng chưa bao giờ được nghe ai kể lại những gì đã xảy ra, nên chỉ mỗi câu nói đó của mẹ thôi không đủ thỏa mãn những thắc mắc của con. Con đã đến bên ba, nhìn ba và nũng niệu hỏi tiếp: "Tại sao lại là vì thương con hở ba?". Ba ôm con vào lòng và bắt đầu kể:

- Ngày đó, ba và các bác cùng làm việc với ba là những người có chỗ trên máy bay đầu tiên, vì thời gian ấy ba làm việc ngay trong phi trường. Ba đã nhắn với dì Đài hãy nói mẹ ẵm con ra sân bay gặp ba ngay, nhưng càng chờ thì ba càng sốt ruột. Người ta cứ càng ngày càng đông nhưng mẹ con thì vẫn không thấy mặt mũi đâu. Ba cứ đi tới đi lui, leo lên rồi lại leo xuống, không sao ngồi yên chờ hai mẹ con được. Thế là cuối cùng ba đã nhờ bác Nam giữ dùm chỗ để ba chạy về đưa mẹ và con ra sân bay. Bác Nam đã cản và nói với ba rằng: "Ông mà về thì sẽ không ra kịp đâu, khi đó sẽ không chỉ hai mẹ con họ bị ở lại mà cả ông cũng sẽ bị kẹt lại luôn!" – "Nhưng lúc đó con bé còn nhỏ xíu, chỉ đang chập chững tập đi, thương hai mẹ con quá không thể bỏ lại được…". Ba đã nói với bác Nam như thế và chạy về nhà. Khi ba về đến nhà thì vì mẹ con không nhận được tin tức gì từ dì Đài, chẳng biết dì Đài đang lạc ở đâu, nên mẹ con nào hay biết gì để mà chuẩn bị. Mẹ con chỉ kịp mang vội đôi guốc, ẵm lấy con và leo lên xe ba chở đi… Nhưng khi ra đến nơi thì người ta đã đông như kiến, lối ra vào nào cũng đã bị chận; dù ba có giấy tờ cũng không được cho vô… Nhìn máy bay cất cánh mà trong ba mọi thứ như dần sụp đổ. Ba chỉ biết ôm con vào lòng và trở về nhà.

Kể đến đây, ba đã nhìn con mỉm cười và nói: "Con đã là sức mạnh duy nhất của ba lúc bấy giờ!".

Từ sau hôm ấy, con tung tăng cắp sách đến trường mà trong lòng thật vui sướng, hạnh phúc. Tuy chưa thật sự hiểu hết mọi chuyện nhưng con cũng đã đại khái biết rằng, "Ba đã quyết định về nhà là vì ba thương con, nếu không thì ba cũng đã đi Mỹ như người ta từ đời nào rồi!".

Vào lớp, không đứa bạn nào còn "làm tàng" với con được nữa dù ba chúng có đang "làm to" bao nhiêu. Con sẽ nói thầm với mình: "Nếu không có cái ngày ấy thì ba tôi sẽ đang lái máy bay chở tôi bay vòng vòng trên trời…".

Con còn nhớ sau khi kể xong chuyện, ba đã hỏi con rằng: "Con thích ba ở xa và gởi thật nhiều quà về cho con hay là con thích được ở gần bên ba nhưng sẽ không thường xuyên có quà?".

Con không nhớ rõ chi tiết mình đã trả lời ra sao nhưng chắc chắn con đã nói: "Con thích được ở gần bên ba hơn!". Nhưng dù có đã trả lời như vậy, trong thâm tâm con lúc bấy giờ, có lẽ con vẫn chưa thật sự nhận thức được tình thương sẽ quan trọng và cần thiết hơn là bạc tiền hay quà bánh nhường nào.

Thật vậy, tuổi thơ được ở bên ba, con đã rất vui sướng. Đồ chơi của con là những thứ tự chế từ óc tưởng tượng của ba. Con nhớ hoài chiếc xe hơi "Ca-đi-lắc" bằng gỗ của con. Phía dưới của một miếng ván hình chữ nhật nhỏ vừa phải, ba đã ráp 4 bánh xe tròn khoảng 1 tấc; phía trên ba đã đóng một cái hộc cao lên khoảng 20 phân để làm chỗ cho con ngồi và để chân; ở chính giữa của mép gỗ phía trước, ba đã gắn vào một tay lái xe đạp. Thế là - đối với con - "chiếc xe hơi" coi như đã hoàn tất vì khi nhìn vào thì thấy nó cũng tạm có đủ các "bộ phận" để có thể "chạy" được. Nhưng khi ngồi lên thì con cứ lay hoay mãi vì chẳng biết phải làm thế nào để xe có thể chạy lên phía trước. Cuối cùng con đã khám phá ra cách "lái" xe hơi ba chế cho con. Hai tay cầm hai tay lái nhưng một chân để trên sàn xe, còn chân kia thì phải thò xuống đất để đẩy chiếc xe hơi đi. "Xe hơi vừa đi phải vừa lắc" và có khi lắc quá đến cả mất thăng bằng, 2 chân 4 bánh chỏng gọng lên trời vậy mà con, các em con và bọn trẻ con trong xóm cũng đã chơi đến mòn cả 4 cái bánh gỗ.

Một thời gian sau, mỗi ngày đi làm về ba đã mang theo một bộ phận và đã dần ráp lên được cho con chiếc xe đạp mini và mỗi chiều ba đã tập cho con chạy. Một bữa khác ba lại mang về cho con một lon sữa bò mà trong đó là kẹo mạch nha: "Bác Út Mác ở Hốc Môn hôm qua nấu kẹo mạch nha, bác gởi cho con một lon nè!". Ba lấy một chiếc đũa tre và quấn cho con một đầu đũa đầy kẹo. Lần đầu tiên trong đời con được ăn một loại kẹo được nấu từ mộng lúa nếp. Con không sao quên hương vị thật đặc biệt của nó. Vừa dẽo, vừa thơm, nhưng ngọt lịm mà thanh, chứ không ngọt gắt.

Cái hôm ba đóng cho con chiếc kệ sách con cũng không bao giờ quên bởi đó cũng là lần đầu tiên trong đời con đã được ngồi ở một vị trí thật cao: gần sát nóc nhà. Nói là "chiếc kệ sách" để nghe cho "oai" chứ thật ra nó chỉ là một miếng ván lớn đã được ba bào dũa trơn tru và treo nó lên bằng những sợi dây dù bản to. Sau khi đã cột và đóng thật chặt những sợi dây dù ấy vào những thanh gỗ của nóc nhà, ba đã cười và kêu con:

- Mi đến để ba thử xem kệ sách có chắc không nào!

Thế là mẹ đã ẵm con lên đưa cho ba đang đứng trên một chiếc ghế cao hơn cả con. Ba cho con ngồi lên cái kệ treo đó rồi cười nói: "Mi của ba ngồi lên mà không đứt thì sách của con sẽ không làm nó đứt đâu!". Thật vậy, cái kệ sách đã thật chắc. Con đã chất biết bao nhiêu là tập sách cũ của mình lên đấy mà mãi về sau này nó vẫn cứ nằm y nguyên không động đậy.

Khi càng lớn lên, mỗi lần được ba chở đi học trong chiếc áo dài trắng, đón ở cổng trường với chiếc áo mưa đã mở sẵn những hôm trời mưa, bọn bạn con cứ to nhỏ: "Mày sướng nhất trên đời rồi còn gì, ba mày cưng mày lắm khỏi cần khoe…". Mỗi một ngày trôi qua, niềm vui sướng và hạnh phúc có được ba bên mình như càng thấm sâu vào trong tim con.

Trong năm có khá nhiều ngày lễ để con nhớ đến ba, nào là sinh nhật của ba nè, nào là ngày lễ Father's Day, hay là ngày Giáng sinh, ngày Tết… Đó là những ngày mà đứa con nào cũng đều nghĩ đến cha mẹ, nhất là cha của mình. Nhưng riêng đối với con, ngày 30.4 hàng năm mới là một ngày thật quan trọng và con luôn nhớ đến ba thật nhiều, bởi nó là một dịp để con càng thêm quý yêu ba hơn vì ba đã cho con một món quà quý giá, một tình yêu thương đặc biệt, một niềm hạnh phúc vô biên. Nếu ba đã quyết định ngồi lại trên máy bay chứ không về nhà tìm mẹ và con thì có lẽ con sẽ sướng hơn về vật chất và gia đình ta đã được đi Mỹ sớm hơn… Nhưng cả một thời thơ ấu và đến khi khôn lớn, con sẽ không có được sự hiện diện của ba bên cạnh mình mỗi ngày; con sẽ thiếu đi hẳn tình yêu thương của một người cha, thiếu đi sự hướng dẫn dạy bảo của ba và thiếu cả cái cứng rắn và nghị lực phi thường mà chỉ có người cha mới có thể trao tặng cho con. Và biết đâu, trong thời gian ba sống xa gia đình, xa mẹ và con, cô đơn và buồn bã nơi đất khách quê người, ba sẽ có vợ khác, có con khác và ba sẽ không còn là ba của chỉ riêng con nữa. Nhưng ba đã ở lại… để rồi chúng ta đã cùng nhau sống trong thiếu thốn, khổ cực, cùng chia nhau miếng cơm, manh áo và cùng nhau đương đầu với khó khăn, nghịch cảnh…

Ba ơi, ngày trước, con đã là sức mạnh giúp ba đứng dậy… Giờ đây, ba là sức mạnh của đời con. Mỗi khi gặp phải điều chi bất hạnh và mọi thứ trong con như cũng sụp đổ, con đã luôn nói với mình rằng: Con không thể sụp đổ vì con là sức mạnh của ba! Ba đã không có được một tương lai và một cuộc đời như ba hằng mong muốn, thì con phải là tương lai và là cuộc đời của ba, có phải không ba quý yêu của con?

-Đọc ở một nơi nào đó-