Love is wonderful: Một thoáng bình yên cho trái tim êm đềm

Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2013

Thôi

Gánh rơm
Truyện rất ngắn

Quê mình hễ mùa mưa lại ngập. Hồi ấy, con chập chững vào lớp Một, ngày ngày vượt hai cây số đến trường. Có bữa, mưa giăng đầy trời, nước ngập đến gối. Con nhìn ra, rơm rớm. Mẹ bảo:
-Thôi, hôm nay để mẹ cõng.
Mẹ cắp chiếc nón lá, cõng con trên lưng vượt qua dòng nước.
Con đậu Đại học, ra trường lấy được cô vợ giàu, thành đạt. Cuối tuần, con đưa mẹ đến siêu thị.
-Thôi, đường ngược chiều rồi. Mẹ chịu khó tự vào đi. Tiền nè. Tôi có việc phải đi.

-Đọc ở một nơi nào đó-

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét