Love is wonderful: Một thoáng bình yên cho trái tim êm đềm

Thứ Hai, 21 tháng 2, 2011

Nóng giận




Một cậu bé có tính cách nóng nảy. Mỗi khi nổi giận cậu thường rất khó coi và có nhiều hành động mất kiểm soát gây tổn hại cho những người phải hứng chịu cơn thịnh nộ của cậu. Một hôm người cha của cậu bé mang đến một hộp đinh, một chiếc búa và nói:
- Mỗi khi con sắp nổi nóng với ai đó thì hãy đóng một cây đinh trong chiếc hộp này lên những thanh gỗ của hàng rào phía sau nhà mình nhé.
Ngày đầu tiên, cậu ta đã đóng gần nửa hộp đinh lên hàng rào gỗ, cậu cảm thấy rất hả hê và thoải mái. Cứ thế số đinh trong hộp ngày càng vơi dần. Nhưng kèm theo đó, đôi tay của cậu cũng đôi khi phải phồng rộp lên vì đóng đinh quá nhiều. Đến hộp đinh thứ ba thì cậu bắt đầu cố gắng kiềm chế lời nói của mình. Cậu nhận thấy rằng kiềm chế cơn giận của mình dễ hơn là phải đi đóng đinh lên hàng rào.
Đến một ngày, không một chiếc đinh nào bị cậu lấy ra khỏi hộp. Cậu đến khoe với cha và ông bảo:
- Tốt lắm, bây giờ nếu con một lần cảm thấy có thể yêu thương được một người nào đó, thì con hãy nhổ một cây đinh ra khỏi hàng rào.
Cậu rất vui vì lời đề nghị thứ hai này của cha. Bởi vì bây giờ cậu không còn nóng giận nữa, nên việc yêu thương người khác trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Ngày lại ngày trôi qua, cậu trung thực nhổ từng chiếc đinh theo như điều kiện của cha. Rồi cũng đến hôm cậu bé đã vui mừng hãnh diện tìm cha mình báo rằng toàn bộ số đinh cậu đã đóng trước kia lên hàng rào đã được nhổ ra.
Người cha nói nhỏ nhẹ với cậu:
- Con đã làm rất tốt, bây giờ con hãy nhìn chiếc hàng rào của nhà mình xem.
Cậu chợt giật mình và nhìn kĩ lại, những thanh gỗ trở nên xơ xác, nước sơn thì hoàn toàn bị tróc hết cả, và khó có thể gọi đó là hàng rào khi nó chỉ toàn những thanh gỗ như thế.
Nếu con nói điều gì trong cơn giận dữ, những lời nói ấy cũng giống như những chiếc đinh này, nó đóng vào và gây ra đau đớn cho hàng rào, đến khi được rút ra nó để lại những vết đinh xấu xí, những vết thương khó, rất khó lành trong lòng người khác. Cho dù sau đó con có nói xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, yêu thương nhiều bao nhiêu chăng nữa, vết thương lành lại nhưng vết sẹo vẫn còn để lại mãi.
Con hãy luôn nhớ: Vết thương tinh thần còn đau đớn hơn cả thể xác. Bạn bè ta, những người chung quanh ta là những viên đá quí. Họ giúp con cười và giúp con rất nhiều chuyện. Họ nghe con than thở mỗi khi con gặp khó khăn, cổ vũ con và luôn sẵn sàng mở trái tim mình ra cho con...

-Góp nhặt-

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét